A Âm quan sát vẻ mặt của Ký Hành Châm, trong tiềm thức nàng cảm thấy có bẫy nhưng sau khi cẩn thận quan sát bộ dáng của hắn thì không nhìn ra vấn đề.
Mắt thấy mọi người đã sắp sửa xuất hành, nếu còn tiếp tục chậm trễ nữa nếu mà hắn không đồng ý thì sẽ có trăm ngàn biện pháp khiến cho chuyến này nàng không đi được.
Vì vậy A Âm không kịp ngẫm nghĩ liền nhón chân vòng tay ôm cổ hắn hôn thêm một cái.
Thái tử điện hạ hài lòng đưa tay vuốt tóc nàng khẽ cười nói: "Rất ngoan! Tối hôm nay sẽ khao nàng thật tốt bảo đảm nàng có thể hưởng thụ đầy đủ."
Lúc A Âm nghe câu thấy đầu tiên còn tưởng là hắn thật sự muốn khao nàng cái gì đó đang mừng thầm trong lòng đến khi nghe hắn nói câu sau tức thì nàng nhận ra ngay ý tứ của hắn là ám chỉ cái gì sắc mặt lập tức thay đổi rất đặc sắc.
Ký Hành Châm bật cười ôm nàng đi về phía trước chọt chọt má nàng nói: "Một lát nữa nàng phải cưỡi ngựa đi theo ta đừng có đi lạc, có thể săn được con mồi thì tốt không săn được thì không cần miễn cưỡng. Có thể suôn sẻ đi theo một chuyến là được về sau còn muốn đi săn thì đợi mùa thu sang năm ta dẫn nàng đi tìm một nơi tốt hơn."
Thật ra thì mùa thích hợp để săn bắn nhất là mùa thu nhưng do lần này Ký Hành Châm có chuyện cần sắp đặt lại thêm chuyện của Thường Vân Hàm nên hắn mới đề ra chuyện săn thú mùa đông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play