Trấn Quốc Công thấy thạch bích này chỉ mới một chưởng của ông mà vỡ tan lấy làm kinh ngạc nhưng ông cũng không có thời gian suy nghĩ nhanh chóng phối hợp với Thường Thư Bạch cùng chưởng thêm mấy cái nữa đợi đến khi tạo thành một cửa động khá lớn, tổ tôn hai người mới bước qua tường đá Thường phu nhân vội đuổi theo sau.
Trấn Quốc Công mặc kệ hai mẫu nhi nằm trên đất kia bước đến hỏi Thường Vân Hàm: "Vân Hàm con không sao chứ?"
Thường phu nhân kéo tay Thường Vân Hàm khẽ vuốt ve hai má của nàng đau lòng nói: "Mẫu thân tới chậm! Mẫu thân tới chậm!"
Thường Vân Hàm hiểu đây là tổ phụ và mẫu thân phát hiện nàng bị làm khó cho nên thương tiếc nàng, nghĩ đến những chuỗi ngày đau khổ của mình nàng khó có thể kiềm nén bi thương trong lòng không nhịn được rơi nước mắt.
Diêu lão phu nhân bị thương trên đầu cứ la hét không ngừng còn Diêu Đức Xán bận che vết thương trên mặt lúc nàng liếc mắt nhìn sang nhất thời khẩn trương nói: "Mẫu thân! Y phục của người cháy rồi!"
Đầu Diêu lão phu nhân bị đá đập trúng vẫn còn xây xẩm hàm hồ hỏi: "Ở đâu? Ở đâu?" Đang trong cơn mờ mịt đột nhiên cảm giác dưới chân có hơi nóng vội dậm chân hô to: "Xán nhi! Giúp mẫu thân dập lửa!"
Sau khi Diêu Đức Xán nhìn thấy lửa thì khẩn trương chỉ lo trốn còn không kịp nào có rảnh mà giúp? Nghe Diêu lão phu nhân nói vậy nàng chẳng những không có bước tới mà ngược lại còn tránh ra sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT