Nghe thấy lời này của Ký Hành Châm, nụ cười trên môi Trịnh lão phu nhân từ từ vụt tắt: "Thái tử điện hạ đây là có ý gì?"
"Không có ý gì!" Ký Hành Châm hất vạt áo ngồi xuống: "Chỉ là cảm thấy chuyện này nên như vậy thôi."
Thiếu niên mặc cẩm y ngồi ngay ngắn trên cao khí độ lỗi lạc, không giận mà uy.
Hắn híp đôi mắt phượng lạnh lùng nhìn Trịnh lão phu nhân, thu hồi toàn bộ ý đùa vui từng câu từng chữ nói ra như sương băng giá lạnh.
"Trịnh gia tự tung tự tác tất nhiên trong lòng lão phu nhân rõ hơn ai hết. Đã vậy phu nhân cần gì phải ba lần bốn lượt tự tìm đường chết."
Trịnh lão phu nhân không thể nào ngờ Ký Hành Châm sẽ nói ra lời như vậy, cả giận nói: "Thái tử điện hạ! Ngươi có biết mình…"
"Ngươi mới phải là người tự biết rõ thân phận của mình." Ký Hành Châm không chút lưu tình lên tiếng cắt ngang lời Trịnh lão phu nhân giơ tay ngăn bà nói chen ngang: "Ngươi trên danh nghĩa muốn gặp phụ hoàng vì Trịnh Huệ Nhiễm nhưng thật chất là muốn giúp Ký Phù nói chuyện mà thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT