Chiếc xe chạy vào đại viện của quân khu trong ánh nắng chiều, không lâu sau thì dừng lại bên ngoài căn nhà hai tầng.
Tiểu Từ nói: "Thủ trưởng, đến nhà rồi."
Vừa nói vừa xuống mở cửa xe.
Thấy Chu Nghiêm Phong mở mắt ra, Lục Mạn Mạn vội vàng hạ thấp tư thế, mong chờ nhìn sang.
Chu Nghiêm Phong: "?"
Đôi môi đỏ mọng của Lục Mạn Mạn hơi hé mở, như đang xấu hổ, đáng thương. Cô lắp bắp nói: "Chân em vẫn còn đau, hình như bị phồng rộp rồi."
Bây giờ Lục Mạn Mạn nhớ lại, vừa rồi Chu Nghiêm Phong bế cô về xe là chuyện ngoài dự kiến, có thể vì hai nguyên nhân. Thứ nhất là đơn giản cảm thấy chân cô bị đau, bế cô về xe phù hợp với phong cách giải quyết vấn đề với hiệu suất cao của anh. Dù sao cũng là vợ trên danh nghĩa, cho dù anh không yêu, cũng không thể nhờ Tiểu Từ giúp có đúng không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT