Lục Mạn Mạn là một tiểu thư con nhà giàu có, thường xuyên ăn sơn hào hải vị, thói quen ăn uống từ trước đến nay đều vậy. Kể cả xuyên qua cũng chưa từng ăn uống khốn khổ, cho nên thói quen cũ vẫn được duy trì.
Nhưng Lục Mạn Hương thì khác, Lục Mạn Mạn âm thầm tính toán thời gian trong lòng. Lục Mạn Hương chỉ được tận hưởng cuộc sống của một cô tiểu thư không phải lo cơm ăn áo mặc khoảng bảy, tám năm, sau đó theo cha mẹ đến nông trường, có thể nói là gần hai mươi năm ăn uống kham khổ.
Vậy mà cô ấy luôn giữ được dáng vẻ như vậy.
Lục Mạn Mạn lại nhớ tới mụ già kêu la om sòm mắng Lục Mạn Hương và hai đứa cháu ngoại rẻ tiền, thiếu giáo dục của bà ta, trong lòng cảm thấy hơi không đồng tình. Tuy nhiên hôm nay cô tới đây không phải là để thông cảm với người khác, mà vì cô có chuyện nghiêm túc...
Ăn gần xong, cô lơ đãng nói: "Đúng rồi, tài sản mà trước kia nhà mình giao nộp..."
Lục Mạn Hương không nghi ngờ cô, vô tư đáp lời: "Không phải giao nộp hết rồi, chỉ còn lại một căn nhà gỗ sao?
Nghe vậy, huyết áp của Lục Mạn Mạn tăng lên, đều đã giao nộp?
Tại sao lại giao nộp? Bị lừa đá vào đầu à mà lại đưa ra quyết định như vậy?
Lục Mạn Hương dường như phát hiện ra tâm trạng của em gái không được tốt, cô ấy nhanh chóng nhẹ nhàng an ủi,"Em yên tâm, chuyện này chị chưa bao giờ trách em, em làm như vậy là đúng. Em rể không phải người bình thường, chúng ta nộp hết của cải, cũng tốt cho danh tiếng của chú ấy."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT