"Thỏ không ăn cỏ gần hang" Trước đây cô từng nói như vậy, nhưng cỏ tươi và mềm như cậu ta, ăn rất ngon, cô ăn một miếng thì có sao đâu!
Hoàng Bảo Câu cảm thấy rằng cô chỉ đang mượn cớ, nhưng cậu ta không muốn nghĩ về những lý do sâu xa hơn.
Chủ đề quay trở lại ở công ty thương mại mà cô bí mật điều hành, cậu ta nói: "Rốt cuộc thì cô muốn làm gì? Tại sao cô lại ủng hộ giám đốc Từ đó thành lập công ty thương mại ở trong địa bàn của các cô?"
Thấy cô còn đang bận lật tài liệu, cũng không thèm nói thêm lời nào với cậu ta, cậu ta hơi tức giận nói: "Trong tay cô đã có nhiều rồi, sau này cô còn có cả Lục Thị, làm việc lén lút như vậy, không sợ cậu của cô biết sao?"
Lúc này Lục Mạn Mạn mới quay sang nhìn cậu ta, sau đó khẽ nhướng mày, thờ ơ nói rằng: "Vậy cậu đi nói với cậu đi, hoặc là đi nói với cha của cậu."
Hoàng Bảo Câu nói: "Tôi không phải là loại người tiểu nhân như vậy."
Sau đó, cậu ta nói:"Tôi đứng về phía cô."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play