Hoàng Bảo Câu nghe vậy cũng chỉ cười cười, cậu ta chính là thích cái nét vô tình lại thản nhiên như không này của cô, như vậy mới chứng minh được rằng cô không phải là loại người dễ dàng thỏa hiệp trước bất kỳ người hay vật gì!
Trước khi xuống tàu, Lục Mạn Mạn bảo cậu ta cùng với A Hiển tùy tiện đi một nơi nào đó, không được phép đi theo cô nữa.
Hoàng Bảo Câu ngoan ngoãn nhận lời, nhưng lại vô cùng tò mò về người chồng của cô, tò mò xem anh ta là một người như thế nào, dáng dấp lớn lên lại là bộ dạng gì.
Nhìn thấy cô vừa đi ra đã gấp gáp nóng lòng chạy vào trong đoàn người, ngay đến hành lý trong tay cũng bỏ lại, cậu ta ghen tị biết bao, sau đó hướng tầm mắt quan sát cái người cũng đang nhào về cô kia, khí chất bên ngoài quả thực vô cùng xuất chúng, nhưng cảm giác cũng tàm tạm thôi, gương mặt và vóc dáng này của cậu ta cũng vẫn có thể liều mạng một phen!
Nhưng cậu ta rất nhanh đã không cười nổi nữa.
Ánh mắt của đối phương vượt qua A Hiển mà liếc nhìn về phía cậu ta, tựa như một con dao đã rời khỏi vỏ, lóe lên ánh dao sâu thẳm, lạnh như băng.
Đó là một trái tim muốn giết người đến nhường nào cơ chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play