Sau đó đẩy cậu ta ra, chen vào vị trí đẩy xe lăn cho cậu mình rồi đẩy ra ngoài.
Hoàng Bảo Câu luôn luôn có phong độ nhẹ nhàng, giờ lại bị đại tiểu thư đạp cho một đạp lúc chen lên chiếm chỗ, một đạp này khiến ngón chân cậu ta đau đớn, đôi giày da cao cấp vừa mua từ nước Ý về cũng bị móp mất một miếng, nhưng cậu ta cũng không để ý mà chỉ dậm dậm chân, hai tay cắm vào trong túi quần, ngược lại còn không nhịn được cười thành tiếng.
Nụ cười như đã giương cao ngọn cờ thắng lợi, lập tức có thể nghênh đón chiến thắng.
Gần đến lúc chạng vạng tối thì Lục Mạn Mạn mới chờ được điện thoại của Chu Nghiêm Phong.
"Sao buổi chiều em lại đột ngột gọi điện tới thế?"
Chu Nghiêm Phong vừa từ bên ngoài trở về, mùa đông năm nay thành phố Thiên Khánh đã rơi một đợt tuyết mỏng, lòng bàn chân anh đã giẫm đừng những tuyết, nghe nói vợ mình gọi điện thoại tới thì còn chưa kịp đạp cho hết tuyết trong lòng bàn chân ở cửa thì anh đã gọi lại cho cô trước, điện thoại gọi thông, anh cúi đầu nhìn lòng bàn chân mình dưới tác dụng của nhiệt độ phòng mà đã thấm ra nước tuyết, trong điện thoại thì lên tiếng hỏi mang theo ý thăm dò.
Lục Mạn Mạn nhẹ giọng gọi anh một tiếng "Nghiêm Phong".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT