Nhưng dù có là ánh trăng sáng đi chăng nữa, hay cho dù đã để lại ấn tượng sâu sắc đến đâu trong thời niên thiếu của Bùi Vọng Tân, anh và Lục Mạn Mạn đều là người thiết thực, không hứng thú với chuyện này, cũng không có thời gian và tinh thần để nghe chuyện cũ của Bùi Vọng Tân.
Có lẽ Bùi Vọng Tân không tìm được sự ủng hộ từ Chu Nghiêm Phong, sau đó cũng thức thời không gọi điện tới nữa.
Có điều, chuyện Lục Mạn Hương đính hôn kết hôn ở bên đó, Lục Mạn Mạn vẫn bảo Chu Nghiêm Phong báo cho Bùi Vọng Tân biết, để cho anh ấy nguôi hy vọng.
Quả thật anh ấy cũng đã nguôi hết hy vọng, lần này đến thăm vẫn giữ nguyên dáng vẻ như trước, nhưng trên mặt không còn nhiều sinh khí, gượng cười ha ha nói chuyến này trở về sẽ kết hôn.
Chu Nghiêm Phong gật đầu, chúc mừng anh ấy, lại nói vài câu thành gia lập nghiệp linh tinh, sau đó cũng không nói thêm gì nữa.
Bùi Vọng Tân ngồi một lúc, uống hết nước trà, rồi lập tức đứng lên nói phải đi.
Bây giờ đã nhá nhem tối, lão gia và lão phu nhân vừa đón Chu Chi Chi về, dì Điền ở trong phòng bếp đang bận rộn nấu cơm, lão tử và lão phu nhân thấy anh ấy muốn rời đi, bèn bảo anh ấy ở lại ăn cơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT