Lục Mạn Mạn và cô bé dậy muộn hơn một lúc, Chu Nghiêm Phong đã dậy rồi, vào phòng thì nhìn thấy cảnh đó, thật ra anh luôn cảm thấy Mạn Mạn nhà mình chẳng có chút nào là không ưa trẻ con, ngược lại còn đối xử kiên nhẫn, cho tụi trẻ nhiều tình yêu thương hơn người bình thường. Chỉ là, cô chịu tổn thương quá nặng nề từ khi còn nhỏ, luôn sợ sau này có chuyện gì đó xảy ra, không thể ở bên con, yêu thương con cả đời, để con phải chịu khổ, cho nên mới giải quyết vấn đề từ gốc rễ một cách cực đoan như vậy, dứt khoát không sinh con.
Thật ra, muốn cô thay đổi ý định cũng rất đơn giản, đợi đến khi bọn họ bên nhau từ ngày này qua năm khác, tình cảm ổn định rồi, anh trao cho cô nhiều cảm giác an toàn hơn nữa, chắc chắn con cái sẽ đến thuận theo lẽ tự nhiên mà thôi.
"Chi Chi dậy rồi à?"
Anh đi tới xoa xoa đầu Chi Chi, cũng không quên hỏi cô bé: "Có muốn xì xì không?"
Chu Chi Chi bò ra khỏi chăn, nói muốn.
Cô bé mặc áo may ô nhỏ xíu với quần cộc, Chu Nghiêm Phong mặc lại quần áo cho cô bé xong xuôi tử tế, bấy giờ mới bế cô bé vào phòng tắm, sau đó tiện thể cho cô bé đánh răng rửa mặt, vệ sinh cá nhân sạch sẽ rồi bế xuống dưới nhà giao cho mẹ, để cô bé ngồi chờ ăn sáng.
Khi Chu Nghiêm Phong quay trở lại lầu, Lục Mạn Mạn vừa thức dậy, không có chút tinh thần nào, đang đánh răng trong phòng vệ sinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play