Triệu Nhạn không thể cứ đứng chực chờ như hòn vọng phu mãi được, đau đầu, mỏi gối, tê tay rồi mà vẫn không thấy Bùi Vọng Tân đâu, nên lại mặt dày lên xe ngồi đợi tiếp.
Lục Mạn Mạn không kiềm được tò mò mà hỏi.
Mặt Triệu Nhạn cố gắng kiềm chế đến đỏ bừng, nhưng biết mình đã không giấu được chuyện, vì tức giận mà để lộ đuôi, hóa ra là sau khi đi khám kiểm tra, tử * của cô ta phát triển không đầy đủ, mang thai rồi sinh đứa bé này sẽ tạo áp lực, tổn thương lên nó, nên là về sau không thể sinh con được nữa.
Nói tới đây mắt cô ta đã bắt đầu rưng rưng.
Lục Mạn Mạn lúc nãy chỉ tò mò mà thôi, sau khi hiểu rõ nguyên do rồi chỉ biết ồ, ra là thế, hỏi cô có đồng tình không? Ai có thể đồng tình với cô ta nổi chứ?
Lục Mạn Mạn vẫn rất hâm mộ cách sống thẳng thắn, muốn sống tùy hứng thì sống tùy hứng, giống như Bùi Cẩm, cô không tài nào quên nổi bóng dáng tùy ý và lạnh nhạt của cô ấy ngày Hội nghị liên hiệp Phụ nữ.
Đây là kiêu ngạo khi được cha mẹ chống lưng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT