Anh liên lục ép: "Chật hay không?"
May mắn thay trời vẫn còn tối, đối phương có thể nhìn thấy đường nét của lông mày và mắt, nhưng lại không thể nhìn thấy mặt có đỏ hay không.
Lục Mạn Mạn ổn định tâm trí của mình lại, sau đó túm lấy tay anh, dịu dàng nói: "Đừng như vậy, em thật sự buồn ngủ, chạy cả ngày rồi."
Chu Nghiêm Phong một lúc sau mới thu chân lại, đỡ cô nằm trên người: "Vậy em cứ nằm như vậy ngủ đi, đừng chạy lung tung."
Lục Mạn Mạn không nói nên lời, toàn thân cứng đờ không ngủ được.
Chu Nghiêm Phong chỉnh cho cô một tư thế thoải mái, hơi xoay người để hai chân cô gác lên người anh, ôm cô vào lòng ngủ như một đứa trẻ nằm trong nôi.
Anh tựa cằm lên đỉnh đầu cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT