Nụ cười trên mặt Chu Nghiêm Phong càng lúc càng nhiều, giải thích: "Như vậy rất tốt, gió không tiến vào được, giữ ấm."
Sau đó ôm cô ngồi trên cánh tay, tới trước tủ quần áo: "Em nhìn xem hôm nay mặc cái gì."
Lục Mạn Mạn không muốn cho anh quá nhiều lợi ích, nhưng lại rất hưởng thụ sự phục vụ tận tâm của anh, vì vậy mặc dù bị anh ôm ngồi trên cánh tay cũng không chịu mềm mại dựa vào mà ôm lấy cổ anh, cô thẳng lưng, chỉ hai ngón tay chống lên vai anh.
Chọn lựa trong tủ quần áo suốt mấy phút đồng hồ, cuối cùng cũng chọn được một cái quần ống rộng màu đen cùng một chiếc áo len cổ bánh bèo chữ V màu đỏ, áo len cổ bánh bèo chữ V là loại hình phong cách Hồng Kông, thiên về rộng rãi.
Chờ thay xong quần áo, Chu Nghiêm Phong đứng ở một bên nhẹ nhàng vén vạt áo len lên một chút cho cô, so khoảng cách từ thắt lưng của cô đến mặt đất, nói: "Mạn Mạn, chân của em vốn đã dài, mặc cái quần này vào còn có vẻ dài hơn, sắp cao hơn tôi rồi."
Anh chỉ cần muốn học khen người là sẽ học được, thậm chí không cần phải học, suy nghĩ một chút là biết khen từ chi tiết đến trọng điểm như thế nào.
Cô được khen, từ bật cười đến nhịn không được, ngửa khuôn mặt xinh đẹp cất tiếng cười to, sau đó đắc ý nâng hai cánh tay lên vặn vẹo eo, mông lắc lắc theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT