"Được." Vũ Văn Dận cười, kéo nàng đứng dậy. Hơi cúi người, đôi tay nắm lấy khuôn mặt phúng phính mềm mại của nàng, tùy ý nhéo vài cái, mắt cong cong. "Đồ ăn khuya em ăn rồi, đậu hũ của bản vương em cũng ăn rồi, nên về ngủ cho kỹ ~"
Dứt lời, hắn chợt khom lưng, bế ngang cô nhóc còn chưa kịp phản ứng. Sau đó vận khinh công, lặng lẽ không một tiếng động đưa người về phòng ngủ, đặt lên giường.
"Ta..." Cô bé vẫn còn không yên phận, còn nhớ đến chuyện gì đó muốn nói. Lại bị người đàn ông hơi giận, nhíu mày nhẹ trừng. "Ngoan?"
"..." Hạng Tinh vội vàng rúc sâu vào trong chăn. Dừng một chút, nàng bỗng thò đầu ra, cười hì hì với hắn, "Hoàng thúc tỷ tỷ, ngủ ngon."
Ngủ ngon... Vũ Văn Dận nhấm nuốt hai chữ chưa từng nghe này, nhẹ nhàng cong môi. Thật ra là một từ không khó hiểu. Nghĩ rồi, hắn khẽ cười gật đầu: "Ừ, ngủ ngon." Sau đó, liền như một cơn gió, lặng lẽ không một tiếng động lướt ra khỏi phòng ngủ Hạng Tinh. Chỉ còn lại cô bé trong ánh trăng trừng mắt nhìn. Một lát sau, lại khẽ thở dài. Ai. Kỳ thật, nàng vừa rồi vốn muốn nói -- Đùi gà còn chưa ăn xong, quên cầm.
...
Từ đó về sau, dù sao cũng không có việc gì để làm, Hạng Tinh, vì dưỡng đủ tinh thần, nàng chọn ban ngày ngủ, buổi tối làm cú đêm. Vũ Văn Dận cũng quả thực không nuốt lời, mỗi ngày giờ Tý vừa đến, liền đến phủ tướng quân gặp nàng. Sau đó, hắn trực tiếp ôm Hạng Tinh về phủ Dận vương, ở trong võ trường to lớn kia, dốc lòng dạy dỗ nàng những kỹ xảo võ học cơ bản. Dạy dạy, hắn nhìn ánh mắt cô bé, vậy mà càng thêm kinh diễm. Không ngờ, cô bé này thiên phú cực cao, những thứ cơ bản, hắn chỉ cần nói đơn giản vài câu, nàng đã có thể thông hiểu đạo lý. Thậm chí còn thêm vào một số chiêu thức lung tung mà nàng tự biên tự diễn, chơi càng thêm ra dáng ra hình. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play