Hư vô lại tiếp tục ngưng tụ, Phương Cẩm An nhìn thấy lụa mỏng màu tím nhạt, và hoa văn mẫu đơn ở trên nó. Đây là màn che ở trên giường nàng mà. Nháy mắt mấy cái, nhìn kỹ lại, không sai, nàng lại trở về trên giường ở tẩm điện.
Phương Cẩm An ngồi bật dậy: “Tiểu Ức!”
Bốn phía đều trống không, lại chỉ có một mình nàng ở tẩm điện.
"Tiểu Ức!" Phương Cẩm An đứng lên chạy ra ngoài.
Nhưng lập tức liền có người vội vàng đi vào, đỡ nàng: “Nương nương, xảy ra chuyện gì vậy?”
Đôi mắt mờ mịt của Phương Cẩm An đã có chút ít thần thái, phân biệt ra được đây là Vân Sơ, Vân Sơ mặc phục sức [1] nữ quan chưởng sự.
[1] phục sức: quần áo và trang sức

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play