Trời vừa tờ mờ sáng, Lý Ức đã đến bến đò Vọng Vân.
Mặc dù một đêm không ngủ, nhưng hắn không hề cảm thấy mệt mỏi. Ngoại trừ lo lắng không yên khi sắp nhìn thấy Phương Cẩm An, thì hắn cũng đang suy nghĩ về bức thư Bạch Dĩ Sơ gửi tới ngày hôm qua.
Nói thật, nếu Lý Ức tự mình ra tay nhổ Liễu thị, chung quy cũng phải lên kế hoạch mất mấy năm. Mà bộ hạ cũ Phương thị đã quy thuận hơn ba năm lại sắp xếp xong hết rồi! Nhìn đi, ba năm này chúng Tướng Quân mưu sĩ Phương thị luôn im hơi lặng tiếng, đây không hẳn là tính cách của bọn họ-- quả nhiên! Có trời mới biết bọn họ đã bí mật làm bao nhiêu chuyện mờ ám.
Theo lý thân là người có địa vị tối cao thì lại càng kiêng kỵ loại chuyện này. Thế nhưng Lý Ức không có. Hắn hiện tại chỉ suy nghĩ cả kế hoạch này còn có sơ hở sai lầm gì không, làm thế nào để nắm được thế cục trong tay. Bản thân hắn cũng không có phát hiện, mặc dù trải qua phong ba, hắn vẫn luôn xem mình và Phương Cẩm An là một thể.
Cũng bởi vì chuyện được nhắc đến trong phong thư kia, làm cả đêm qua hắn không tài nào ngủ được, khiến hắn một khắc cũng không thể chờ đợi được nhất định phải tự mình đi tới đây.
"Này, bến tàu không thể phóng ngựa, nói ngươi đó, xuống ngựa!" Bỗng nhiên một tiếng thét bén nhọn đã cắt đứt suy nghĩ của Lý Ức. Theo tiếng thét nhìn lại, một nam tử cao lớn vạm vỡ đang trừng hắn. Người này mặc áo giáp, dáng vẻ giống như binh sĩ. Sau lưng còn đi theo một đội nam tử mặc trang phục y hệt hắn ta, bọn họ vốn là đang đi tuần.
Hôm nay Lý Ức mặc thường phục, hắn cũng không muốn bại lộ thân phận -- vì để tránh phiền toái không cần thiết, dọc theo đoạn đường này đều là mượn danh nghĩa của cấm quân. Bởi vậy nghe lời xuống ngựa đi bộ. Người nọ lạnh lùng hừ một tiếng, dẫn theo người tiếp tục tuần tra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play