Nàng nhìn hắn, trầm mặc một hồi, hiển nhiên đang vô cùng cân nhắc: “Tiểu Ức, ta hai ngày này tuy là bệnh, nhưng vẫn muốn...”
"Nàng bệnh không nên suy nghĩ nhiều." Lý Ức hôn nhẹ lên trán nàng: “Không cần suy nghĩ nữa.”
Lý Ức đối với Phương Cẩm An bám dính thế này, Tạ Tụ và tất cả cung nhân Chương Hoa điện đều đã quen rồi. Nhưng Triệu gia là lần đầu tiên nhìn thấy, lập tức đôi mắt cũng không biết đặt chỗ nào.
"Đệ hãy nghe ta nói." Phương Cẩm An rũ mắt nói: “Ta cứ luôn suy nghĩ, đệ quật cường như vậy, sau này ta rời khỏi đệ, đệ sẽ như thế nào.”
Lý Ức nghe xong lời này, tay ôm nàng lập tức siết chặt. Phương Cẩm An nhịn không được hít vào một hơi. Lý Ức kịp phản ứng, vội buông lỏng ra: “Làm đau nàng rồi sao? Nàng bây giờ bệnh vừa mới có chút chuyển biến tốt đẹp, hay là mau trở về phòng nghỉ ngơi đi.”
"Tiểu Ức, trả lời ta." Thế mà Phương Cẩm An không để cho hắn lảng tránh.
"Nhất định phải đi sao?" Lý Ức nhìn chằm chằm nàng, hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT