Sau khi Phương Cẩm An ngã xuống cũng chưa hoàn toàn hôn mê, nàng loáng thoáng còn có thể cảm nhận được tình huống chung quanh.
Nàng biết rõ Lý Ức dẫn nàng rời đi, nàng nghe được trống ngực Lý Ức đập thình thịch. Nàng còn nghe được Lý Ức ở bên tai nàng liên miên nói nhỏ: “An An, chỗ nào không thoải mái? An An, uống thuốc là khỏe. Đến rồi, An An, mở miệng uống thuốc. . . Ta đút nàng. An An, nàng ra mồ hôi nhiều như vậy, sao lại lạnh như vậy. . . An An, An An. . .”
Thân thể nóng bỏng cường tráng của hắn ôm nàng thật chặt, điều này làm cho nàng cảm thấy so với lúc phát tác trước kia thoải mái hơn chút ít, không khỏi càng nép vào trong lòng của hắn.
Bờ môi phủ lên, nước thuốc được truyền qua trong lúc răng môi giao triền. Uống thuốc là chuyện quan trọng, nàng muốn khỏi càng nhanh càng tốt. Thế nhưng cổ họng khẽ động lập tức liền khô ngứa, lập tức nôn ra ngoài. Chưa hết, còn có nước thuốc bị sặc trong lỗ mũi, khiến cho nàng bị ho dữ dội.
Hắn vẫn còn muốn hôn nàng.
Phương Cẩm An đẩy hắn ra. Nhưng nàng lại ho khan thở không ra hơi, toàn thân mất lực, ngay cả khí lực động một ngón tay cũng không có.
Rất nhanh, ho khan cũng ho không nổi. Nàng há to miệng, cố gắng thở dốc. Nhưng cảm thấy ngực như có một tảng đá lớn đè nặng, càng ngày càng nặng. Bản năng sinh tồn khiến Phương Cẩm An sinh ra một chút khí lực, ngưng tụ tại trên tay, túm lấy ngực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play