Phương Cẩm An hai mắt nhắm chặt bỗng nhiên trừng tròn xoe. Trong mắt sương mù mông lung, mê loạn nhanh chóng bị khiếp sợ và ngượng ngùng thay thế.
Mà Lý Ức giống như không nghe thấy, vẫn tiếp tục nên làm gì thì làm.
"Đệ, đệ này. . ." Phương Cẩm An tức giận nện vào lồng ngực hắn: “Còn không mau dừng lại ngay! Nhất định là đệ lén trở về bị người phát hiện!”
"Không đâu, không ai phát hiện đâu." Lý Ức đè tay nàng lại: “Phụ hoàng ông ấy tới thì tới thôi, không có chuyện gì, dù thế nào đi nữa thì ông ấy cũng biết rồi. . .”
"Sao không có chuyện gì, đệ mong phụ hoàng đệ tức chết đúng không?" Phương Cẩm An cả giận nói.
Lúc này giọng nói lo lắng của Tạ Tụ cũng vang lên ở ngoài phòng: “Nương nương, bệ hạ lập tức sẽ đến đây, các người nói chuyện một lúc lâu rồi, còn chưa có nói xong sao?”
Phương Cẩm An liều mạng đẩy Lý Ức: "Đệ còn như vậy, ta sẽ tức giận!" Nhưng thân thể như sắt đá này đâu có chịu động chút nào?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT