Phương Cẩm An phát giác được, quan hệ giữa nàng và Lý Ức không thể trở về như lúc trước được nữa. Hiện tại đang đối mặt Lý Ức, nàng chỉ cảm thấy chột dạ thoái chí, vô kế khả thi.
Trước kia người duy nhất nàng không có biện pháp chính là đối mặt Lý Mẫn. Bất đồng là, khi đó nàng còn có lựa chọn, nàng có thể lựa chọn yên tĩnh ngắm nhìn từ xa. Nhưng bây giờ, lần đầu trong đời, nàng không biết nên cư xử như thế nào.
Mà Lý Ức, cũng không cho Phương Cẩm An cơ hội lựa chọn. Bởi vì nàng chột dạ thoái chí, còn hắn thì càng ngày càng hung hăng càn quấy, từng bước ép sát.
"Đêm nay ta ngủ cùng nàng." Sau bữa tối ngày hôm đó, hắn tùy ý nói ra.
Phương Cẩm An liền cảm thấy nuốt không trôi thuốc trong tay. "Tiểu Ức. . ." Nàng bất đắc dĩ nói.
"Nàng không nên suy nghĩ nhiều Đại sư huynh, ta không có ý tứ gì khác. Vốn chỉ ước gì có thể từng giây từng phút đều ở bên cạnh chiếu cố nàng, nhưng e ngại nàng là nữ nhi gia. Hiện tại cũng không cần cố kỵ nữa." Lý Ức nói xong, thì cầm chặt bàn tay đang cầm thìa của Phương Cẩm An đưa đến bên miệng nàng, thúc giục nàng uống thuốc.
"Ta không cần người khác chiếu cố." Phương Cẩm An miễn cưỡng uống một ngụm thuốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play