Trời chưa hửng sáng, thậm chí Viện chính còn chưa ra khỏi hoàng cung, chuyện này cũng đã truyền khắp tất cả nhà cao cửa rộng trong kinh.
Trước khi phế Thái Tử mưu phản bức vua thoái vị, Thái tử phi hoàn toàn không có động tĩnh gì hết, gần như bị người quên lãng lại xuất một kích, khiến một đám người biết chuyện đều nghẹn họng nhìn trân trối. Hôm nay lại tới một màn như thế, nghị luận lại càng loạn xị bát nháo.
"Có cái gì hay đâu? Đổi thành ta ta cũng làm vậy như vậy!" Trong chuyện này, Gia chủ Liễu thị, Lại Bộ Thượng Thư Liễu Thần còn trẻ đắc chí, giải thích đặc biệt không giống người khác: “Đừng nói ban đêm mở cửa cung gọi ngự y, chính là bảo ta cắt thịt mình cho người làm thuốc, ta cũng làm!”
"Thập Nhị thúc, người lại nói đùa rồi." Người nói chuyện này với hắn, là chất nhi Liễu Nguyện người trong tộc của hắn-- tuy là danh phận thúc cháu, nhưng trên thực tế Liễu Nguyện vẫn còn lớn hơn Liễu Thần hai tuổi. Hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tình cảm đặc biệt, lúc nói chuyện cũng tùy ý chút ít.
Nhưng hai ngày này, Liễu Thần rõ ràng tâm tình vô cùng tệ, nghe xong lời này của Liễu Nguyện lập tức trầm mặt."Ta không nói đùa! Đây có gì đáng cười?" Liễu Thần thở phì phò đi tới đi lui: “Ai có thể cho ta mười hai châu, hai mươi vạn binh mã, ta coi người đó như Bồ Tát! Vị Thái Tử kia của chúng ta, a, thì hay lắm, không xem người ta ra gì mà chà đạp! Ta khuyên hắn bao nhiêu lần, đối với Thái Tử Phi tốt một chút đối với Thái Tử Phi tốt một chút, hắn nói với ta cái gì, tình nghĩa giữa Phương quân hầu và hắn là không có gì để bàn cãi, Phương quân hầu ký thác toàn bộ thế lực cho hắn rồi, còn Thái Tử Phi thì không quan hệ-- làm sao có thể không quan hệ? Người ta là thân huynh muội còn thân hơn bất kỳ người sư đệ nào của hắn? Cái này thì tốt rồi, Thái Tử Phi cũng là người có năng lực, một là không nói tiếng nào, còn một khi xuất thủ là kinh thiên động địa, trực tiếp bắt hắn phế bỏ luôn!”
"Đúng vậy, ai mà ngờ Thái Tử Phi là người có thủ đoạn như vậy chứ." Liễu Nguyện thở dài: “Tấn Dương soái lệnh ở trong tay nàng, vậy cũng thôi đi, cận vệ Tử Diễm quân của Phương thị im hơi lặng tiếng trà trộn vào thân quân và Bắc Kinh quân, vậy cũng được đi. Quan trọng hơn chính là, nhiều người như vậy, vẫn là phân tán tại các đội ngũ khác nhau, ròng rã ba năm trời, không có một chút ý nghĩ muốn thay lòng nào. Chủ cũ ra lệnh một tiếng, bọn họ lập tức liền có thể bỏ xuống hết thảy, vẫn vì chủ cũ vào sinh ra tử. Nếu là Phương quân hầu còn sống ngược lại cũng thôi đi, không ngờ bọn họ đối với Thái Tử Phi cũng trung thành như vậy. Thật là làm cho người ta kinh ngạc mà.”
"Ngươi ngẫm lại đi," Liễu Thần lại nói: “Thái Tử Phi có thể điều động, chỉ có Tử Diễm quân này thôi sao? Nếu là hai mươi vạn binh mã phân tán ở cả nước cũng nghe nàng chỉ huy thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT