“Chúng mày đâu có thèm ăn, sao lại phá tổ chim làm gì?”
"Mẹ cháu nói trẻ con không được ăn trứng chim, ăn vào sẽ nổi mụn rỗ." Thằng Đại Vinh trả lời. Nó ở gần nhà Thu Cúc và là đứa đầu tiên đến xem lừa nhỏ.
"Cha mày bận giữ núi, mong giúp chim ấp trứng còn chẳng kịp. Còn mày lại đi bóp vỡ trứng. Mày ngứa da rồi phải không? Chúng mày còn may đấy, nếu gặp phải chim mẹ, nó đuổi về nhà rồi mổ thủng đầu chảy máu cho mà xem!" Thu Cúc mắng xong, mấy đứa trẻ vẫn không để tâm. Nàng vừa quay lưng đi, chúng lại cười rộ lên rồi chạy tán loạn. Thật đáng giận, làm việc thất đức, đáng bị ăn đòn.
Sau khi mắng lũ trẻ, Thu Cúc quay về gần cửa thung lũng, xem xem đứa nhóc nào đã chạy thoát. Đến trưa, khi thấy mọi người đã về gần hết, nàng lại ra dưới gốc cây, nhặt những cái tổ chim bị phá, dùng dây mây nhỏ buộc chúng lại rồi xách về.
Mấy người phụ nữ đang rửa rau bên ngoài thấy nàng một tay ôm con, một tay xách một rổ tổ chim khô, liền cất lời chào: “Thu Cúc muội, giờ này còn đi đâu kiếm nhiều rơm khô thế?”
"Nhặt dưới gốc cây." Thu Cúc đáp, khi nàng đi ngang qua họ. Mấy người nhìn kỹ lại thì đâu phải rơm khô, mà rõ ràng là một rổ tổ chim vỡ nát, lòng đỏ trứng còn chảy xuống. Cả đám lập tức im lặng, dõi mắt theo Thu Cúc chầm chậm bước đi.
Chỉ trong một buổi chiều, lời đồn "vợ của Thiết Ngưu, đúng, là nàng ấy, người biết chữa bệnh, đã phá không ít tổ chim, trứng chim" lan khắp thung lũng. Càng truyền, chuyện càng bị bóp méo. Đến tối, Thiết Ngưu về nhà cũng hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play