Trời đã hửng nắng, Thu Cúc muốn theo Thiết Ngưu và Mãn Nguyệt vào núi chơi. Cây lê ngoài thung lũng, sau trận mưa lớn, đã rụng khá nhiều hoa, nếu không mau vào núi ngắm cảnh, hoa sẽ tàn hết.
Có Mãn Nguyệt đi cùng, Thiết Ngưu còn gói một tấm chăn vào cái gùi, thêm vài tấm tã. Thu Cúc thì đang rán trứng, sau khi chín cắt thành từng miếng nhỏ bỏ vào hũ gốm, rồi mang theo mấy quả lê.
Lê cũng sắp hết rồi, sau khi biếu họ hàng và chia cho những nhà có con nhỏ, đặc biệt là lũ trẻ mồ côi trong hang, Thiết Ngưu đã mang đi không ít. Một tháng ăn lê, giờ cũng còn lại chẳng bao nhiêu.
Khi vào núi, cảnh sắc bên trong đẹp hơn hẳn so với dưới chân núi, không khí cũng trong lành hơn. Nhưng đó chỉ là cảm nhận của Thu Cúc, nàng vào núi mà cứ như lần đầu, cái gì cũng thấy lạ, cái gì cũng tò mò. Thiết Ngưu và con lừa nhỏ thì đi vững chãi như những con chó già, một trước một sau, thỉnh thoảng dừng lại chờ người phụ nữ đang mải mê hái hoa.
Thu Cúc thì líu ríu không ngừng, Thiết Ngưu bế đứa bé, nàng thì cầm vài bông hoa trong tay: “Thiết Ngưu, nhìn kìa, có con sóc, đuôi nó to ghê!”
“Nhìn con chim kia, nó đang nghe chúng ta nói chuyện, trông xấu xí ghê.”
“Cái hoa này là hoa gì? Đẹp thật, nhưng mùi hơi hắc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT