Thiết Ngưu bế con, đứng trong hang động lạnh lùng quan sát khung cảnh cảm động giữa người và chó gặp lại sau thời gian dài xa cách. Hắn cảm thấy bình tĩnh nhưng trong lòng vẫn có chút chua xót.
Hắn đã đứng ở đây lâu như vậy rồi, mà con chó ngốc đó chẳng thèm liếc nhìn hắn lấy một cái. Bà vợ kia cũng thế, hắn xuống núi trở về cũng chẳng thấy nàng ôm lấy mà khóc lóc thảm thiết như vậy.
Không để ý đến cánh tay nhỏ xíu đang vẫy vẫy của con trai, Thiết Ngưu bế Mãn Nguyệt đi vào trong, miệng nói: “Con đừng học theo hai cái đứa đó.”
Thu Cúc và lừa nhỏ vào trong nhà, nàng đẩy cửa chặn lại, đảm bảo không ai từ bên ngoài có thể vào được. Sau đó, nàng rửa tay trong chậu gỗ, trên tay toàn mùi chó, áo lông cừu cũng bị phủ đầy lông chó nên nàng ném nó ra ngoài.
Lừa nhỏ theo nàng vào hang động ngủ, nhìn hai người trên giường mà vẫy đuôi lia lịa. Nó nhón hai chân trước lên cạnh giường, mắt nhắm tít, tai gập xuống, miệng như đang cười hớn hở.
Mãn Nguyệt mở to mắt nhìn chằm chằm con chó đen to lớn này. Khi lừa nhỏ giơ chân lên cào vào không khí, Mãn Nguyệt cười nấc lên một cái, rồi xấu hổ chui vào cổ cha mình. Chỏm tóc dựng đứng của cậu bé cọ vào cằm Thiết Ngưu, khuôn mặt đờ đẫn của hắn cũng dịu lại.
Hắn vỗ đầu con lừa nhỏ, nói: “Đi, ra ngoài ngủ đi. Cái ổ chó vẫn còn giữ cho mày, đợi mày lâu như vậy, chúng tôi cũng phải đi ngủ rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT