"Đắng ngắt, lửa của ta chẳng phải do nó gây ra sao? Nếu nó không bú sữa hăng thế, ta đâu có bốc lửa đến thế?" Thiết Ngưu không phục, nếu con trai không bú sữa, hắn có thể thỏa mãn bất cứ lúc nào, đâu đói khát đến mức chảy máu mũi.
Nghe cái lý lẽ ngang ngược của hắn, Thu Cúc không nhịn được, bèn dùng chân đá hắn mấy cái rồi nói: “Trả con lại cho em, đừng để cái tính vô lý của chàng làm hư con của em.”
"Trả gì mà trả, Mãn Nguyệt cũng là con của ta mà." Thiết Ngưu cười nhảy tránh, đứa bé trong lòng cũng được hắn trêu cho cười theo.
“Được rồi, nói chuyện nghiêm túc đi. Đêm thằng bé sinh ra, ta đứng trước cửa hang đợi, lúc đó tuyết vừa ngừng, không biết từ lúc nào mặt trăng cũng ló ra. Hôm ấy đúng ngày rằm, trăng vừa tròn vừa sáng. Trời tuyết ít khi thấy mặt trời, mặt trăng, huống chi lại là trăng tròn. Lúc đó, ta đã nghĩ, bất kể là sinh con trai hay con gái, cũng sẽ gọi là Mãn Nguyệt. Sau này, mỗi khi nhìn thấy trăng tròn, ta sẽ nhớ đến cái đêm thằng bé chào đời. Ta lo lắng như bị ngựa đá nhưng cũng đầy hy vọng, cơm chưa ăn, đứng ở cửa hang hứng gió lạnh một hồi mà chẳng thấy gì.”
Thu Cúc nhìn Thiết Ngưu, thầm nghĩ: Có lẽ cả đời này mình sẽ không bao giờ quên được vẻ mặt của chàng ấy lúc này, dịu dàng và bình thản. Không biết sau này khi có nhiều con, chàng có còn mong đợi sự ra đời của mỗi đứa trẻ như vậy không, nhưng đứa con trai đầu lòng này - Mãn Nguyệt, chắc chắn là đứa trẻ hạnh phúc.
Nhưng khoảnh khắc ấm áp ấy chẳng kéo dài được bao lâu, đã bị Thiết Ngưu vô tình phá vỡ: “Nếu sau này ai chê cười tên con của ta, ta sẽ dạy nó bảo lừa nhỏ cho biết thế nào là lễ độ.”
Thế là cái tên Mãn Nguyệt được định đoạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play