Mười ngày trôi qua, Thiết Ngưu thèm khát "lương thực" của con trai mình. Ban ngày người ra kẻ vào tấp nập, đôi khi vợ hắn cho con bú thì hắn lại bận việc phải ra ngoài. Đêm đến, vì ngáy quá to làm con thức giấc nên bị Thu Cúc đuổi đi ngủ cùng với cháu trai. Đến giờ, hắn vẫn chưa có cơ hội. Tối qua hắn còn mơ thấy một giấc mộng đẹp, vừa sờ đến chỗ đó thì bị đánh thức, còn đang tiếc nuối thì nghe tiếng Đại Khương: "Tiểu thúc làm gì thế, đầu đè lên ngực cháu, cháu sắp thở không nổi rồi".
Thiết Ngưu nghe rõ mồn một, mở mắt ra nhìn, sợ đến nỗi run rẩy. Hắn đang ôm chặt Đại Khương, đầu gối nửa trên vai cháu, một tay đặt trên xương sườn của nó.
Đại Khương thấy tiểu thúc mở mắt vẫn còn ngơ ngác, lại đẩy hắn: “Tiểu thúc, tỉnh chưa?”
Thiết Ngưu ngồi dậy, xấu hổ khi thấy chân mình đã trèo xuống giường đất. Hắn lặng lẽ co chân lại, lau mặt không dám nhìn Đại Khương, cố tạo giọng bình thường: "Ban ngày làm mệt nên đêm ngủ không yên. Mơ thấy đang leo cây. Cháu ngủ tiếp đi, tiểu thúc ra xem tiểu thẩm và đệ đệ cháu." Nói rồi hắn xuống giường, khoác thêm áo, vài bước đã vén màn bước ra ngoài.
Đại Khương nhìn người đi rồi, tay xoa xoa ngực, thầm nghĩ: “Hình như không phải cách leo cây.”
Thiết Ngưu ra khỏi sơn động, bị gió lạnh thổi tỉnh hẳn người, không dám quay lại ngủ cùng Đại Khương nữa.
Hắn vào sơn động nơi Thu Cúc ngủ, đánh thức nàng dậy, nàng khẽ hỏi: “Sao giờ này chàng lại đến đây?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play