Những con chó Thu Cúc từng thấy ở Hầu phủ thường ngủ khi có nắng, nhưng lừa nhỏ thì khác - chỉ cần có người chơi cùng, nó có thể làm mọi người mệt lả, trong khi nó chỉ cần uống ngụm nước là lại tiếp tục chơi được. Đó cũng là lý do vì sao nhiều đứa trẻ quý mến nó đến vậy.
Trong núi, qua tháng Tám, nhiệt độ không khí đã biến đổi rõ rệt. Giữa trưa, đứng dưới ánh mặt trời vẫn cảm thấy oi bức, nhưng bước vào hang động lại run lên vì lạnh. Vậy nên chẳng còn ai tìm bóng cây để nghỉ mát nữa.
Thu Cúc tranh thủ những ngày trời đẹp, lại đem chăn, áo và tã lót cho em bé ra phơi nắng. Sau đó, nàng tháo hai bộ quần áo cũ của Thiết Ngưu ra để may tã lót và dùng vải mua khi lên núi để may quần áo dưới sự hướng dẫn của tam tẩu. Khi cầm vải đến, tam tẩu tiếc rẻ bảo: "Trẻ con lớn nhanh lắm, mặc chẳng được bao lâu đã chật. Muội cứ lấy quần áo cũ ra may hai bộ là đủ rồi".
Thu Cúc mỉm cười đáp: "Đâu phải chỉ có một đứa, cái này chật thì để lại cho đứa sau mặc. Em may hai bộ có thể dùng mãi đến khi không đẻ nổi nữa".
Câu nói phóng đại ấy làm cho Tam tẩu bật cười và cũng thôi ý định cho mượn quần áo của con gái mình cho Thu Cúc.
Thiết Ngưu gần đây mang về nhà nhiều chiến lợi phẩm hơn. Mỗi tối sau bữa cơm, hai vợ chồng họ lại ngồi dưới ánh đèn dầu, bận rộn nhổ lông gà, lột da thỏ…
Họ hòa muối thô vào nước, rửa sạch thịt rồi ngâm trong nước muối mười lăm phút, sau đó đem treo trong phòng chứa đồ. Trên mái nhà bằng tre của phòng chứa đồ có buộc nhiều sợi dây thừng to, giờ đây trên dây đã bắt đầu treo đầy thịt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play