Tuy Thiết Ngưu hứa sẽ để ý hái quả trong núi, nhưng hắn vẫn chủ yếu tập trung vào việc săn bắn. Thu Cúc bèn chuyển sự chú ý sang các cháu trai và cháu gái. Cháu trai như Đại Khương và Tiểu Tuyền đã lớn, còn ba đứa con của đại tỷ cũng không còn nhỏ. Chúng thường xuyên cùng lũ trẻ khác chơi đùa trong núi nên biết rõ nơi nào có quả chín.
Cơn thèm ăn thắng thế so với sĩ diện, Thu Cúc bèn mặt dày mày dạn dắt lừa nhỏ theo chúng.
Không rõ là do duyên của nàng tốt hay lừa nhỏ được lũ trẻ yêu thích mà một người một lừa gia nhập nhóm trẻ rất tự nhiên, chẳng hề bị xa lánh, còn được các cháu trai cháu gái quan tâm chăm sóc.
Đây lại trở thành một đề tài thú vị trong thôn. Thu Cúc được ăn trái cây, cũng chẳng để tâm người ta có cười nàng hay không.
Nhờ có lừa nhỏ, họ còn bắt được một ổ thỏ con. Đào hố trong núi nướng lên, mỗi người chỉ ăn được vài miếng nhưng đều cảm thấy thỏa mãn. Có người còn bảo về nhà kể lại là ngon lắm.
Thu Cúc còn được ăn rễ cỏ tranh, vị ngọt ngào, chỉ tội hơi mỏi miệng, khóe môi hơi đau.
Còn có quả màu đỏ to bằng ngón út, quả và lá phủ đầy mặt đất. Có đứa trẻ gọi là dâu gai, bảo rằng do rắn bò qua nên hình dáng gồ ghề. Thu Cúc nghe vậy không dám ăn, nhưng thấy lũ trẻ đều ăn, nàng cũng thử. Hái cả một nắm, bỏ từng quả vào miệng nhai, ăn từng quả một không mấy ngọt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT