"Thiết Ngưu, đệ cũng múc cho Thu Cúc ít thịt đi, làm sao chỉ ăn mỗi nấm được." Nhị tẩu chỉ huy Thiết Ngưu gắp cho Thu Cúc một cái đùi gà.
"Nàng ấy thích ăn nấm mà, đùi gà để cho các cháu ăn." Thiết Ngưu gắp đùi gà đưa cho nữ nhi của nhị ca là Tiểu Kim Quất.
Nhị ca của Thiết Ngưu hít một hơi thật sâu, vội vàng đứng dậy múc một thìa thịt gà bỏ vào bát vợ mình, thấy sắc mặt nàng ấy dịu đi mới chậm rãi ngồi xuống. Mọi người thấy bộ dạng của chàng ấy đều không nhịn được cười, mẹ chàng cũng không ngoại lệ.
Sau bữa ăn, ai về nhà nấy, Thu Cúc ăn no lại muốn ngủ, đành phải ra ngoài đi dạo một chút. Hôm nay ngồi cả buổi sáng, người lại không được thoải mái.
Thiết Ngưu uống rượu nên về nhà ngủ trước. Mao Nữu quen làm việc, rảnh rỗi lại cảm thấy không được tự nhiên, nên tỷ ấy mượn cái sọt từ nhà đại ca, cùng Thu Cúc đi ra ngoài. Họ chưa đi xa đã nghe thấy tiếng thở hổn hển chạy theo phía sau, dù không quay đầu lại Thu Cúc cũng biết là lừa nhỏ đến.
Hiện giờ nó không còn bị nhốt trong hang động, cũng không cần đeo yên cương, nhưng khi trong nhà không có ai nó sẽ nằm ngoài cửa canh nhà. Khi Thiết Ngưu đi về nó mới yên tâm ra ngoài chơi. Mỗi khi Thu Cúc ở ngoài, nó luôn ngửi thấy mùi và tìm đến.
Nó chạy đến bên cạnh Thu Cúc, nhảy nhót lên xuống, nhìn nàng như thể đã lâu không gặp. Thu Cúc giật mình kêu lên: "Ôi, lừa nhỏ kia, nhanh thế đã tìm thấy ta, thật thông minh!" Nàng vỗ vỗ đầu nó, lúc này nó mới nằm yên bên cạnh, cọ xát vào chân của Thu Cúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT