Thu Cúc không nhịn được bật cười. Con bé mới hơn một tuổi, vốn dĩ sợ ăn nhiều thịt sẽ khó tiêu, nhưng lại đặc biệt mê sườn. Ngày thường trời nóng, nhà không phải lúc nào cũng mổ lợn, người ta giết lợn thì sườn cũng để dành cho nhà họ. Lâu lâu mới mua được chút thịt nạc về xào.
Hè vừa rồi trong nhà giết một con lợn rừng, ông nội vốn cũng mê sườn nên gia đình cố giữ lại một nửa. Khi hầm xong, ông nội mang một phần đi.
Lúc đó, vì lo Tiểu Cửu ăn nhiều dễ đau bụng, chỉ cho cô bé hai miếng, phần còn lại chia cho mọi người. Để dỗ con, họ bảo rằng sườn ít, không đủ để ăn.
Ai ngờ cô bé lại nhớ lâu như vậy. Bình thường hầm gà, xào thịt thỏ hay làm bánh hẹ, ông nội mang phần về ăn, cô bé cũng chẳng ý kiến gì. Thế mà đến lần thứ hai trong năm được hầm sườn, cô bé lại bắt đầu nghĩ kế. Có lẽ trong lòng Tiểu Cửu, sườn là món hiếm hoi, khó có được.
Nếu ông nội mà biết chuyện, chắc giận đến thở không ra hơi. Nuôi nấng cưng chiều cháu gái hơn một năm, cuối cùng lại nuôi ra một đứa bé ích kỷ, chỉ biết nghĩ cho mình.
Thu Cúc bảo Thiết Ngưu mang nồi sườn ra bàn, rồi đặt Tiểu Cửu ngồi lên ghế: “Con nhìn xem, sườn còn nhiều lắm, ăn đến no căng bụng cũng không hết được đâu. Hôm nay ăn xong, nếu mai con muốn, mẹ sẽ nấu cháo sườn, làm sườn kho cho con ăn. Nhưng lần sau con có chuyện gì thì phải nói ra, không nói thì làm sao mọi người biết con nghĩ gì? Còn nữa, sao con lại ích kỷ như thế? Ông nội ngày nào cũng cõng con lên núi, xuống núi, hái quả dại cho con. Nếu ông biết con thà chia sườn cho anh trai chứ không chịu để cho ông ăn, chắc ông sẽ giận chết, không thèm chơi với con nữa đâu.”
Cô bé ngẩng mặt khỏi bát cơm, miệng dính đầy thức ăn như một chú mèo nhỏ: “Ông giận chết rồi thì không chơi với con nữa à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play