Thời gian trôi qua, ngày nào cũng quẩn quanh trên mảnh đất bé nhỏ này, cả người lớn lẫn trẻ con đều đã chán. Thu Cúc thì sợ lạnh, không muốn mặc áo da cừu lộn trái ra ngoài tuyết chơi nên ngày nào cũng hoặc là đi vòng vòng trong hang, hoặc là đứng trong cửa nhìn người và chó nô đùa bên ngoài.
Người không vận động thì xương cốt cứng đờ cả, nàng đang nghĩ xem trong hang có thể làm việc gì để cả nhà cùng tham gia, vừa vận động cơ thể vừa đổ mồ hôi được.
Nhắc đến đổ mồ hôi, nàng chợt nhớ đến những đêm trên giường đất, sau khi vật lộn với cái lò sưởi to tướng là Thiết Ngưu thì cũng đổ được một thân mồ hôi, chỉ là ngày nào cũng phải nín nhịn tránh phát ra tiếng động. Hễ phát ra chút âm thanh là Tiểu Cửu đang ngủ trong giường sẽ tỉnh giấc, mà hễ nó tỉnh giấc là khóc ầm lên khiến cho cả nhà chẳng ai ngủ được.
Phải rồi, phải đào hang! Nhà chỉ có hai hang để ngủ, Tiểu Cửu lớn thêm chút nữa sẽ không thể ngủ cùng cha mẹ hay các anh trai được nữa, nó vẫn chưa có hang riêng của mình.
Sau bữa tối, Thu Cúc nói với ba người đàn ông còn lại: “Từ mai chúng ta đào hang nhé? Qua vài năm nữa thì cô bé đen nhỏ nhà ta sẽ không có chỗ ngủ mất.”
“Nàng không nói thì ta cũng quên mất. Lúc nàng mang thai Tiểu Cửu, ta còn định đào hang mới để đón con gái về, rồi bận việc này việc nọ mà quên béng đi. May mà Tiểu Cửu ngoan, không phải là thằng nhóc hôi hám.”
Lần này khi bị gọi là thằng nhóc hôi hám, Mãn Nguyệt không còn bĩu môi cãi lại nữa. Lớn rồi nên đổ mồ hôi nhiều, vừa cởi ủng ra là mùi hôi chân y như được thừa hưởng từ cha vậy, không phân biệt nổi ai nồng hơn ai. Giờ đến lượt em trai chê anh hôi chân rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play