Vừa hỏi xong, bà lại thấy hơi lo lắng, sợ con trai gật đầu, bởi dù có vừa ý thì cũng chỉ là mơ mộng, lấy đâu ra cơ hội cưới.
Đại Khương hoàn hồn, chợt nhớ ra mình vẫn chưa nói với cha mẹ về chuyện muốn cưới quả phụ. Nhìn xung quanh thấy mọi người vẫn đang chuyện trò, cậu khẽ ho rồi nói: “Cha, lại đây, con có chuyện muốn nói với cha mẹ.”
“Thì nói luôn đi, mẹ con không nghe chuyện nhỏ to.”
Thôi được, Đại Khương đành nói thẳng: “Con quyết định rồi. Con muốn lấy A Lệ làm vợ.”
Xung quanh im phăng phắc, không biết ai là người đầu tiên, nhưng bỗng có tiếng vỗ tay vang lên, rồi mọi người cười rộ lên làm Đại Khương đỏ mặt tía tai. Cậu gãi đầu nhìn cha mẹ, thấy cả hai đều cười, cậu mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng lại có chút băn khoăn. Người miền núi xem chuyện cưới quả phụ là bình thường, từ khi nào mà cậu cũng bắt đầu để ý đến những lời đàm tiếu không đâu thế này?
Lúc gõ cửa, trời đã tối đen như mực, đống lửa trong sân chỉ còn lại tàn tro và những đốm lửa nhỏ. Nếu không phải Đại Khương trằn trọc không ngủ, đi loanh quanh trong sân, chắc cũng không nghe thấy tiếng gõ nhẹ nhàng ấy. Cậu xách cây gậy lại gần, nhìn qua hàng rào nhưng không thấy bóng người: “Ai đó?”
“Tôi đến tìm thân thích nhà Đại Hồng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT