Quyết định mua rồi, mẹ Đại Khương liền bảo mấy người đàn ông gánh lương thực đi trước, còn nàng ta dẫn Trân Nương vào tiệm chọn vải. Vừa bước vào, Trân Nương đã bị thu hút bởi tấm vải màu xanh sáng. Người bán hàng nhìn họ, sau đó cắt vài thước vải đưa qua, nói: "Cái này may được một bộ quần áo, nếu nhỏ có thể nối thêm. Tổng cộng là chín trăm năm mươi văn.”
Trân Nương lấy bạc từ trong áo ra đưa cho người bán, nhận lại năm mươi đồng tiền lẻ. Cô nàng cất đồng tiền vào áo, cảm giác đè nặng làm tâm trạng cũng bình ổn hơn. Mẹ Đại Khương cầm giúp tấm vải, rồi dẫn cô nàng vội vã rời đi. “Còn phải lo tìm vợ nữa, không thể chậm trễ được.”
Đi suốt nửa ngày đường, đến quá trưa họ mới về đến thôn Trúc Khê. Rừng trúc đã lớn hơn so với mười năm trước, đi trong rừng chỉ thấy những con gà thả rông, bộ lông bóng mượt, con nào cũng to lớn hơn gà rừng, nhìn có vẻ nhiều thịt hơn.
Dựa vào trí nhớ, họ tìm đến nhà trưởng thôn, gõ cửa hỏi thăm thì biết ông trưởng thôn đã lên trấn. Ở nhà chỉ có ông lão là trưởng thôn trước đây, chân đi khập khiễng. Họ trình bày ý định đến thôn, ông lão dẫn họ đến căn nhà cuối thôn không có người ở. “Các cậu, xem ra lần này e là không thuận lợi. Mấy năm nay mùa màng cũng khá, chưa đến nỗi phải bán con bán cái.”
Mấy người đàn ông nhìn nhau rồi ra hiệu cho Thiết Ngưu lên tiếng, hắn vốn là rể của thôn này. “Thưa ông, chúng cháu đâu phải đến để mua bán người, mà là muốn cưới vợ. Cưới về vùng núi tuy xa xôi nhưng cuộc sống cũng khá, không thiếu thịt ăn, lại còn có thể mua lương thực trên trấn. Ngài xem, liệu có thể nói với bà con trong thôn giúp chúng cháu xem có ai thích hợp không.”
Vừa nói, hắn vừa vỗ vai Đại Khương. “Ngài nhìn xem, đây là cháu trai của cháu, cao lớn khỏe mạnh, lại hiền lành.”
Đại Khương nhịn đau, bị tiểu thúc véo sau cổ, mỉm cười gãi đầu: "Chào ông ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT