Chỉ trong vòng nửa tháng, ông lão đã chặt đủ củi cho mấy gia đình dùng cả nửa năm. Hết việc, ông lại qua giúp Đại Lạp đào hang, mỗi ngày đều đi sớm về muộn, còn nhiệt tình hơn cả Đại Lạp. Thỉnh thoảng ông còn đòi chìa khóa hang của Đại Khương để kiểm tra tay nghề của cháu nội. Dù gì cũng đã có một hang bị sập, nếu lại sập thêm một cái nữa thì sẽ lại mất thêm ba năm, trong khi Đại Lạp và Tiểu Tuyền đều đã có tuổi, chẳng thể cứ chờ mãi ở nhà.
Khi Đại Khương đào hang, cha và ba người chú cũng thường qua xem, đôi khi chỉ đạo, đôi khi phụ giúp, khiến nơi này được xây dựng vô cùng kiên cố. Thế nhưng ông lão vẫn không thể an tâm, hôm nay sửa chỗ này, ngày mai lại đập chỗ kia. Nếu không phải vì tin tưởng ông lão còn tạm đáng tin cậy, Đại Khương e rằng ngay cả lúc đi săn ban ngày cũng phải thấp thỏm trong lòng, lo sợ khi trở về sẽ nghe người ta báo rằng: “Đại Khương, hang của cháu lại sập rồi”.
Cuối cùng ba năm cũng đã trôi qua. Cuối cùng đến mùa thu năm nay cậu ta cũng có thể lấy vợ, chứ cứ kéo dài thêm ba năm nữa thì đến góa phụ cũng không thèm lấy cậu.
Hang động dù có bận rộn đến đâu thì cũng có ngày xong việc. Cha Thiết Ngưu lại không có gì để làm, ông ngẫm nghĩ rằng mùa thu sắp đến, chi bằng vào rừng đi săn, không phải đưa tay xin con cháu từng miếng thịt nữa. Mấy tháng nay các con thay phiên nhau, ngày nào cũng có người mang thịt tươi đến cho ông.
Ban đầu, ông thấy cũng thú vị, cảm giác có con cái hiếu thuận thật là hạnh phúc. Nhưng chưa đầy nửa tháng, ông lại thấy không thoải mái, nghĩ rằng cứ ngồi chờ người khác mang đồ đến thật khó coi, nên thường canh giờ con trai đến đưa thịt mà trốn đi.
Thế nhưng, mấy anh em Thiết Ngưu đâu chịu, khó khăn lắm mới thuyết phục được ông, làm sao lại để ông vào rừng nữa. Về đến nhà, hắn liền bảo hai đứa con: “Các con có muốn học đi săn không? Ông nội các con biết trèo cây, bắn ná, tìm hang thỏ đấy. Sau này cứ tìm ông mà chơi, còn có cả mấy anh họ nữa, cứ bám lấy ông mà học.”
Nghe vậy, Mãn Nguyệt và Chúc Quang sáng mắt hẳn lên. Đứa nào cũng ngưỡng mộ cha, ngày ngày vào rừng săn bắn, lần nào về cũng có chiến lợi phẩm. Chúng còn nghe anh Đại Khương kể trong rừng tha hồ nhặt trứng gà, bảo sao lần nào gùi của cha cũng có trứng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play