Đại Lạp kinh ngạc nhìn tiểu thẩm một lúc, bỗng hiểu ra vì sao tiểu thẩm có thể khiến mẹ cậu ta bớt nóng nảy như vậy.
Hai ngày sau, Thiết Ngưu vác trên lưng số thảo dược mà gia đình đã tích góp được, đại ca thì gánh một gánh thịt muối còn đại tẩu cũng đeo trên lưng một chiếc gùi lớn. Ba người họ khởi hành từ sáng sớm.
Trên đường đi, Thiết Ngưu thay phiên giúp đại ca gánh đòn gánh. So với một gánh thịt, đống thảo dược này nhẹ hơn nhiều. Hắn vừa hỏi vừa đùa: “Đại ca đại tẩu, mọi người bán nhiều thịt thế này là vì thiếu bạc sao?”
Đại ca chuyển cái gùi từ lưng vợ qua vai mình, đáp: “Làm gì có chuyện đó, nhà mình có ba người đàn ông đi săn, thịt chất đầy nửa cái hang. Nhân tiện xuống núi nên bán bớt thôi, trời lạnh rồi sẽ có thêm nhiều thịt nữa.”
“Đại ca đại tẩu nếu thiếu tiền thì cứ nói với đệ, đệ có mang theo đủ. Việc chữa bệnh cho đại tẩu mới là quan trọng.”
“Ừ, được rồi, gánh này đệ vác một lúc nữa, rồi để ta gánh cho.”
Đến dưới chân núi, trời đã sắp tối. Ba người bàn bạc và quyết định nghỉ lại một đêm, sáng mai dậy sớm vào chợ, bán thịt xong rồi mới đến y quán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play