Thu Cúc cảm động, lấy quạt lá cỏ nến đuổi muỗi cho hắn, rồi cúi xuống hôn hắn một cái: “Chàng thật tốt, chàng là nam nhân có trách nhiệm nhất mà em từng gặp.”
Thiết Ngưu cười đùa: “Miệng ngọt thật đấy. Lại đây để ta hôn một cái nào.”
Chưa kịp chạm môi thì đã nghe Mãn Nguyệt gọi lớn: “Mẹ ơi, em trai tè dầm rồi!”
Hai người giật mình. Sao Chúc Quang đã bốn tuổi rồi mà còn tè dầm?
Thiết Ngưu rửa tay qua loa, đi theo Thu Cúc vào xem. Hai thằng bé đang trần truồng đứng dưới đất. Thiết Ngưu nhanh chóng nhấc chiếc chiếu ướt lên, đây là lần đầu tiên nhà họ có một cái chiếu bị thấm nước tiểu. Thu Cúc cũng mang một chiếc chiếu sạch tới trải lại, rồi bảo hai thằng bé đi mang dép cỏ để ra ngoài tắm rửa. Chúc Quang vẫn vô tư nắm tay mẹ nhảy chân sáo, chẳng chút ngại ngùng. Thậm chí, cậu bé còn vui vẻ hơn cả Mãn Nguyệt – người không tè dầm mà lại có vẻ khó chịu hơn em.
Giữa trưa hè, mang chiếu ra phơi, ai đi ngang cũng biết chuyện gì xảy ra. Gặp hai anh em, có người còn trêu đùa: “Này, to giọng thế, là cháu hay em trai cháu tè dầm thế? Sao lại cau có vậy, hay là chính cháu tè?”
Mãn Nguyệt hiếm khi im lặng không đáp lại. Chúc Quang nhìn trái nhìn phải rồi mạnh dạn nói: “Không phải anh cháu đâu, là cháu tè đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT