Sói con nhìn thấy sói mẹ cứ đi đi lại lại ở chỗ đó một lúc lâu, rồi cẩn thận liếm lông cho cả bốn đứa. Sau đó, sói mẹ quay đầu chạy đi. Bầy sói con cố chạy theo, miệng phát ra những tiếng kêu yếu ớt, non nớt. Sói con chạy ở phía sau cùng, nhưng nó bị vướng vào một cành cây và ngã lăn xuống bụi cỏ. Khi nó đứng lên, chỉ còn nghe tiếng anh chị em vang vọng từ xa, nhưng không thấy bóng dáng đâu. Sói con mơ hồ nhận ra rằng mình đã bị bỏ rơi. Nó há miệng ra, nhưng không phát ra âm thanh nào. Từ lúc sinh ra đến khi bị bỏ lại, không một con sói nào biết rằng nó là một con sói câm.
Chú sói con đã một mình lang thang trong khu rừng sâu này suốt bốn ngày. Ngoại trừ ngày thứ hai vô tình mò vào ổ gà và uống ba quả trứng, còn lại đều phải ăn rễ cây cầm hơi. Đến sáng ngày thứ tư, nó không còn sức để đi nữa. Tuyết bắt đầu rơi. Càng cận kề cái chết, nó càng khao khát được sống.
Sói con tìm thấy một bụi cỏ khô, nó chui rúc dưới lớp cỏ ấy, mặc cho tuyết phủ đầy lên, đè nặng lên cơ thể. Nó dần mất cảm giác, không biết liệu lớp cỏ khô trên mình có đem lại chút hơi ấm nào không. Nó nghĩ mình sắp chết cóng rồi, nhưng đúng lúc ấy, nó bị ai đó ngoạm lấy. Nhìn lên, nó thấy một con sói, nhưng không phải cha mẹ nó.
Con sói đực ấy đã nhận nuôi nó. Điều kỳ lạ là, từ khi sinh ra đến giờ, nó chưa từng được cha ruột liếm lông cho, nhưng con sói đực này – mang mùi của nhiều con sói khác – lại ôm nó vào bụng, dùng chiếc lưỡi thô ráp liếm đi liếm lại khắp bụng nó. Khi sói con không còn cứng đờ nữa, sói đực mới ra ngoài săn mồi, rồi đem về cho nó phần thịt mềm nhất.
Những ngày sau đó, sói đực còn dạy nó cách săn mồi. Tuy nó đi đứng chưa vững, nhưng ngày nào cũng được sói đực kèm cặp. Sói con cảm thấy con sói này còn tốt hơn cả mẹ ruột nên quyết định xem nó là cha nuôi, dù rằng mãi mãi sói đực sẽ không bao giờ biết điều đó.
Cha nuôi của nó có vẻ khá vô tư. Suốt mùa đông nuôi nấng, mà đến giờ vẫn không nhận ra sói con không biết nói. Hàng ngày, sói đực cứ lẩm bẩm nói chuyện một mình, sợ rằng dạy săn không kỹ thì ngủ dậy sẽ quên mất. Sói con thầm nghĩ: “Chẳng lẽ trong mắt cha nuôi, mình tệ đến vậy sao?”
Dù ngoài trời tuyết rơi lạnh buốt, nhưng sói con lại có những ngày tháng yên bình nhất kể từ khi chào đời. Nó có hang động che gió chắn mưa, có cha nuôi ấm áp cùng ngủ, không cần lo lắng về cái đói, ngày ngày còn được học cách săn mồi, dù kiến thức hơi lộn xộn. Cuộc sống thảnh thơi nhưng đầy đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT