Trên chuyến bay về, rèm cửa được kéo kín, trong khoang máy bay tối mịt, yên lặng đến mức chỉ còn lại tiếng ù ù rất khẽ trong không trung.
Kim Chiêu tựa lên vai Châu Bắc Tự ngủ thiếp đi, không biết là mơ thấy cái gì mà suốt giấc ngủ cứ nhíu chặt mày.
Ở một nơi không xác định, máy bay gặp phải luồng không khí nào đó nên khẽ rung lắc, làm người đang tựa trên vai bỗng giật mình tỉnh giấc. Kim Chiêu mở mắt ra, trong đôi mắt là vẻ mông lung, mơ hồ.
Trong thoáng chốc, Châu Bắc Tự tưởng là mình nhìn nhầm, anh vươn ngón tay ra, vuốt nhẹ lên khoé mắt của cô, cảm giác hơi ươn ướt.
“Mơ thấy gì rồi?” Anh cúi đầu, nhẹ nhàng hỏi: “Sao lại khóc?”
“Không có gì.” Kim Chiêu đắm chìm trong dư âm của giấc mơ lúc nãy, đôi mắt đỏ bừng còn chưa lui, lẫn cả vẻ buồn bã. Tay cô ôm chặt lấy anh, dựa sát vào lòng của anh, khuôn mặt dùng sức cọ lên cổ anh.
Từ tối hôm qua đã bắt đầu như thế này. Sau khi từ ngoài về, cô bỗng nhiên trở nên rất dính anh. Vốn là nghĩ tới chuyến bay vào sáng sớm nay nên còn tính đi nghỉ sớm, kết quả không biết là làm sao, Châu Bắc Tự lại bị cô ôm tới độ không khống chế nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play