Châu Bắc Tự về nhà rất muộn. Buổi tự học tối kết thúc xong, người trong phòng học đã về hết cả, chỉ còn lại mình anh, bất kể ra sao cũng không cho anh được phép trốn tránh.
Trời đã sập tối từ lâu, hành lang yên ắng, Châu Bắc Tự lấy chìa khóa mở cửa, không có gì bất ngờ khi nhìn thấy Phương Cầm đang ngồi trên sô pha.
Ngày nào, cho dù là anh về muộn ra sao, bà vĩnh viễn luôn ngồi ngay ngắn ở phòng khách để chờ anh.
Anh không chào hỏi, chỉ cúi đầu thay giày, im lặng đi về phòng.
Cả căn nhà yên tĩnh đến mức đáng sợ, tựa như đến cả tiếng gió cũng biến mất, chiếc lá đang đung đưa cũng đứng im, không gian trong phòng lặng như tờ.
Châu Bắc Tự nhìn chằm chằm quyển bài tập trước mặt, mỗi ký hiệu, công thức dường như đều biến thành hình ảnh mờ ảo, xoay tròn rồi biến mất, trước mắt cũng mơ hồ hết cả.
Anh hoàn toàn không có cách nào bình tĩnh lại để học bài. Sự đau lòng khó tả, thống khổ, còn có cả tức giận. Anh vô lực siết chặt nắm đấm, tay chống trên bàn, rơi vào trạng thái buông xuôi không có điểm kết thúc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play