Kim đồng hồ trong phòng khách lặng lẽ chuyển động. Giờ đã là đêm khuya rồi.
Điện thoại để trong áo của Châu Bắc Tự rung lên mấy hồi.
Căn nhà được đèn đuốc chiếu rọi, Kim Chiêu ngồi trên ghế sô pha, đồ ngủ mỏng manh, bên dưới là cơ thể gầy gò, còn nhìn lên lại là gương mặt nhợt nhạt cùng khóe mắt đỏ bừng.
Bờ vai gầy yếu không chống đỡ được cổ áo, làm cần cổ trắng ngần lộ ra một đoạn, xương quai xanh lờ mờ hiện lên từ bên dưới.
Cảnh tượng này gây ra loại cảm giác như muốn tan vỡ, khó miêu tả thành lời, yếu ớt hiển hiện ra, chẳng thể nào che giấu.
Châu Bắc Tự rời mắt đi, nhìn sang hướng khác.
Kể từ sau cái ôm đơn giản đó, anh vẫn luôn ở đây cùng với cô cho tới tận lúc này. Khoảng thời gian kia tựa như một món quà mà số mệnh đã mang đến, nhưng tiếng chuông điểm không giờ của cô bé lọ lem rồi vẫn sẽ vang lên. Kim Chiêu biết, Châu Bắc Tự rồi cũng phải rời đi mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT