Thịnh Phong nhìn theo chiếc xe taxi đi xa dần, trong lúc mất tập trung, Kim Chiêu đã đến trước mặt anh. Anh ấy thu lại suy nghĩ, sắc mặt nghiêm túc.
“Không gặp phải chuyện gì khác chứ?” Anh ấy nhìn cô rồi hỏi. Ánh mắt Kim Chiêu khẽ khựng lại, lắc đầu trả lời: “Không có.”
“Vào nhà trước đã.” Thịnh Phong tựa như thần hồn nát thần tính, quan sát một vòng sau lưng cô, rồi nghiêng đầu ra hiệu.
Hai người đi vào nhà, chuyện đầu tiên Thịnh Phong làm là kiểm tra tỉ mỉ khoá cửa nhà và cửa sổ của cô. Mỗi gia chủ ở khu bên này, nhà nào cũng có lắp máy báo động, chỉ cần ấn vào, bảo an sẽ lập tức xông tới.
Sau khi xác nhận lại kĩ càng, cả cơ thể căng thẳng của Thịnh Phong mới thoáng thả lỏng ra. Anh ấy ngồi xuống trước mặt cô, phòng khách tức thì im ắng, không khí hơi ngưng đọng.
“Không cần phải lo lắng quá đâu.” Lời Kim Chiêu ngừng lại đôi chút, cố ý làm cho giọng mình bình tĩnh trở lại: “Em không phải là em của ngày trước nữa. Bao nhiêu năm qua, cô bé ngày đó đã trưởng thành từ lâu rồi.”
“Anh biết…” Thịnh Phong ngồi ở đó, đau đầu túm tóc, rồi lại cúi thật thấp đầu xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT