Từ sau hội thao, bình uống nước của Kim Chiêu đã đổi sang cái mới, thành cái giải thưởng mà nhà trường đồng loạt cùng tặng, chính là cái bình giữ nhiệt màu đen kia.
Trong lớp có rất nhiều người là tuyển thủ được trao thưởng đang dùng loại bình này, chỉ là màu sắc thì mỗi người lại khác. Thỉnh thoảng có nhầm lẫn thì vẫn có tên để phân biệt.
Đại đa số người dùng màu đen là con trai, chỉ có mỗi một đứa con gái là Kim Chiêu ngày nào cũng cầm bình nước màu đen đi tới đi lui để lấy nước. Có lần ủy viên thể dục vô tình nhìn thấy còn không khỏi phải nghi ngờ, nhớ mang máng là cái hôm thống kê danh sách, hình như của Kim Chiêu là màu xanh mà nhỉ…?
Tiết học thứ hai, trong giờ nghỉ giải lao, Kim Chiêu vừa đi lấy nước về, bình nước được đặt ở một góc bàn.
Hứa Minh Nguyệt quay đầu lại nói chuyện với cô, ánh mắt lướt qua cái bình nước màu đen kia, thấy mãi cũng quen, chỉ là buồn rầu than phiền với cô.
“Tháng này lại sắp phải làm báo tường rồi, lần nào tớ cũng chẳng tìm được ai cả, phiền muốn chết.”
Hồi mới vào năm học cô ấy có nhận một chức vị nhàn hạ là ủy viên tuyên truyền. Hứa Minh Nguyệt viết chữ đẹp, chắc có lẽ thầy cô vì muốn rèn luyện cho cô ấy, hoặc có thể là vì gì đó khác nên đã phân công cái vụ viết báo tường này cho cô ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT