Edit Ngọc Trúc
Lang Trạch không trả lời câu hỏi của hắn, ngược lại hỏi lại: “Ngươi chẳng phải cũng chưa từng hỏi ta sao?”
Kỳ Bạch cong cong mắt cười: “Đúng vậy, chúng ta đều là những kẻ có bí mật.”
Lúc Kỳ Bạch tưởng rằng chủ đề này sẽ dừng lại tại đây, Lang Trạch lại bất ngờ lên tiếng. Giọng hắn mang theo sự chân thành của một thiếu niên, nhưng cũng thấm đượm sự sâu lắng vượt quá tuổi đời:
“Bất kể ngươi là ai, bất luận ngươi từ đâu đến đây, ta chỉ biết là trong ánh mắt ngươi, ta thấy chính mình.”
“Quá khứ của ngươi, ta không cần biết.”
Trời vẫn còn tối đen. Ở tầng thứ hai của Hắc Sơn, Hổ Tuyết đã dậy từ sớm. Cô đeo giỏ mây lên lưng rồi bước ra khỏi hang đá. Hàng xóm Xá Lật như đã hẹn từ trước, cũng vừa vặn xuất hiện ở cửa hang. Bộ lạc vẫn đang yên tĩnh, hai người khẽ khàng rời đi, cùng nhau đi đến sông Thực Nhân.
Băng trên mặt sông Thực Nhân đã dày đến mười mấy phân. Hổ Tuyết đặt giỏ mây xuống, dùng ống trúc nhẹ gõ lên mặt băng, tìm những chỗ tộc nhân thường xuyên bắt cá. Cô cạy mở một lỗ băng mới hình thành chưa lâu. Chỉ cần yên lặng chờ một lát là đã có thể dùng giỏ vớt được kha khá cá.
Ngay trên mặt băng, hai người làm sạch cá, bỏ nội tạng. Sau đó dùng ống trúc múc một ít nước sông, rửa sơ rồi ném vào giỏ mây, rồi lập tức vội vã quay về bộ lạc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT