Phong tục chỗ Hà Hạ là trẻ con sinh ra ba ngày nhất định phải tắm một lần, người tắm cho nhất định phải là người đỡ đẻ đứa bé đó. Bất quá hiện tại người sinh con ở bệnh viện ngày càng nhiều, tập tục này cũng dần dần biến mất. Nhưng cũng có một vài người phụ nữ mang thai lần hai lần ba không kịp đến bệnh viện nên sinh ở nhà.
Hà Hạ đáp lời. Lúc Hà Hạ đi ra khỏi nhà bác gái Hà, ma xui quỷ khiến mà quay đầu lại nhìn, Lục Chinh Năng đang nói chuyện với bác gái Hà. Dường như anh nhận thấy được có người đang nhìn mình, vừa quay đầu lại, nhìn thấy chính là cánh cửa còn chưa đóng kín cùng với bóng lưng của Hà Hạ.
Lục Chính Năng đảo mắt về, trả lời vấn đề mà bác gái Hà hỏi anh.
Lục Chinh Năng khước từ lời mời ở lại ăn cơm của bác gái Hà, rất nhanh đã đi về. Anh đạp xe tới, mà thôn Lục An bọn họ cách thôn Vạn An không xa, Lục Chinh Năng bước lên xe đạp, mười mấy phút sau liền đến nhà.
Sau khi về nhà, Lục Chinh Năng múc một thùng nước từ giếng nước trong sân, ném chiếc khăn bị bạc màu vào trong thùng, vốc nước vào mặt, nước giếng lạnh lẽo xua tan cái nóng bức do đạp xe đem đến.
Mắt bà cụ Lục có chút không tốt, nghe thấy tiếng động trong sân, bà ấy sờ soạng tường trong phòng đi ra: “Chinh Nhi đã trở lại?”
Tên của Lục Chinh Năng là do ông cụ Lục đã mất đặt, nhũ danh là Năng Năng, sau đó Lục Chinh Năng trưởng thành thì kháng nghị mạnh mẽ đối với nhũ danh Năng Năng vừa nghe đã thấy ngốc nghếch này, vì thế người trong nhà đều gọi anh là Chinh Nhi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT