Đã rơi cả nước mắt rồi, Bành Văn Huệ cảm thấy chuyện này cũng không nhỏ: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế, hôm nay con đã đi đâu? Có phải có người bắt nạt con không?”
Hà Hạ mở miệng ra định mang toàn bộ sự việc nói cho Bành Văn Huệ nghe, nhưng cô phải nói thế nào đây, chẳng lẽ cô phải dùng cái giấc mơ chắp vá lung tung này để nói sao? Nói ra liệu Bành Văn Huệ có tin cô không?
Kiếp trước Hà Hạ sống đến chín mươi tuổi, đã sớm không còn là một đứa trẻ nữa, những lý do cô tự tìm ra đến bản thân mình cũng không tin thì làm sao có thể thuyết phục người khác đây?
Hà Hạ lau khô nước mắt và lắc lắc đầu nói: “Hôm nay con đến huyện thành, không ai bắt nạt con, chỉ là trên đường về con nghe thấy người ta đang dị nghị về con nên trong lòng con cảm thấy khó chịu.”
Nghe thấy câu này, Bành Văn Huệ mới thở phào, bà đưa ngón trỏ chỉ vào đầu Hà Hạ một cái: “Con đấy, làm mẹ bị dọa chết khiếp, người ta thích nói gì thì cứ mặc kệ, con đừng nghe là được rồi, cái miệng nằm ở chỗ của họ, mình có thể khâu cái miệng của họ lại sao?”
“Trên đời có ai không nói xấu người khác, có ai mà không bị người ta nói xấu? Họ càng nói thì con càng phải sống tốt hơn, đạp họ xuống dưới đất, như thế họ sẽ không dám nói con nữa. Được rồi, con mau đi rửa mặt, sắp sửa ăn cơm rồi đấy, con bao nhiêu tuổi rồi mà còn mít ướt thế.”
Bành Văn Huệ nói xong liền vội vã đi ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play