Cái kinh nghiệm mua kem ống ở trạm xe lửa giống như mở ra một cánh cửa thế giới mới dành cho Hà Hoằng Siêu vậy, ngày hôm sau khi Hà Hạ lại đi mua trứng luộc nước trà thì cậu cũng đi theo.
Hôm qua Hà Hạ đưa cho cậu ba hào, hôm nay cậu liền mang ba hào kia đến xã mua bán mua hai mươi lăm cây kem ống mang đến trạm xe bán, năm xu tiền còn lại cậu đem đi thêu một cái hộp xốp.
Cậu bán đi bán lại cũng là loại kem ống truyền thống không có gạo nếp nhưng việc làm ăn ngày hôm nay rõ ràng không tốt bằng chiều hôm qua. Cho tới mười giờ trưa, rao đến khô rát cả cổ họng cậu cũng mới chỉ bán được hai ba cây kem ống thôi.
Hà Hạ thấy cậu giống như chú chó con cứ cúi thấp đầu xuống liền nở nụ cười khuyên cậu: “Hôm qua em bán được nhiều kem ống là bởi vì em bán vào lúc buổi chiều, mọi người đều chịu nắng nóng hết nửa ngày trời nên ăn kem ống mới có thể giải tỏa cái nóng bức.”
“Hôm nay mới sáng sớm em đã đi lấy kem ống về, đến mặt trời cũng không có, mọi người đều không cảm thấy nóng, chắc chắn là không bán được rồi. Đợi đến buổi chiều, thời tiết nắng nóng thì kem ống của em chẳng phải sẽ bán rất chạy sao?”
Lời của Hà Hạ rất có lý, Hà Hoằng Siêu càng suy nghĩ càng cảm thấy rất hợp lý, sự nôn nóng trong lòng Hà Hoằng Siêu cũng tạm giải tỏa, cậu liền nhìn người chị gái vừa gói xong trứng luộc nước trà cho người ta và nói: “Nếu chị đã sớm biết sao sáng sớm không ngăn cản em?”
Trong giọng điệu của Hà Hoằng Siêu không hề có ý oán hận mà chỉ đơn thuần là tò mò mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT