Hôm Hà Hoằng Siêu đi Hà Hạ cũng đi tiễn, đưa cho cậu hai trăm đồng, Hà Hoằng Siêu cũng có tiền riêng, không muốn nhận: “Chị, em có tiền mà, chị không cần cho em, mua thêm chút đồ ăn ngon cho cháu ngoại của em là được rồi.”
Hà Hạ vẫn kiên trì đưa cho cậu: “Em có thì là của em, chị cho là chị cho, cháu ngoại em cũng không thiếu đồ ăn ngon, em mau cầm lấy nào, nhà nghèo giàu đường (ở nhà thì nghèo cũng được, nhưng ra đường thì phải có tiền), không ngại nhiều tiền.”
Vương Hải Phương và Bành Văn Tuệ cũng đã nói những lời như vậy, bọn họ đều nhét tiền cho Hà Hoằng Siêu, cộng cả số Hà Hạ cho, chuyến đi này của Hà Hoằng Siêu tổng cộng nhận được sáu trăm đồng. Đã là không ít rồi.
Hà Hoằng Siêu nhận tiền, nói: “Vậy chị về đi, chăm sóc bản thân cho tốt.”
“Được rồi, đi đi, đến rồi thì gọi thoại về nhà, mỗi tuần phải gọi một lần.” Bành Văn Tuệ ở bên cạnh nói.
Hà Hoằng Siêu rất biết điều khôn khéo đáp vâng.
Chuyến đi này của Hà Hoằng Siêu, Bành Văn Tuệ đã bắt đầu lo âu từ khi cậu lên xe, buổi tối ngay cả ngủ cũng không ngon, đến khi Hà Hoằng Siêu gọi điện thoại về thì trạng thái của bà mới tốt hơn chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play