Lúc đó Hà Hạ muốn đi theo, bây giờ Triều Triều rất nghịch ngợm, cũng không sợ người lạ, vừa không để mắt tới là đã chạy biến ra xa, dì Tôn mà trông nom cậu bé thì sẽ không có thời gian xem chừng bà cụ Lục.
Mấy người vừa tới quảng trường chưa bao lâu thì Bành Văn Tuệ và Vương Hải Phương cũng dẫn theo con mình tới.
Hà Hoằng Nghĩa đã mua biệt thự được mấy tháng, nhưng mới chuyển tới vào tuần trước. Bây giờ Hà Thụ Quốc cũng tới, hiện tại ông đang quản lý kho hàng giúp Hà Hoằng Nghĩa. Đi làm đều đặn chín giờ tới, năm giờ về, cuộc sống rất phong phú. Ông cụ Hà tới nơi này chưa bao lâu cũng đã tìm được một nhóm bạn già có chung chí hướng, buổi sáng vừa mới mở mắt đã theo mấy người bạn già kia tới trung tâm phục vụ đường phố ở gần tiểu khu chơi cờ tướng, đến giờ cơm trưa thì về, ngủ trưa xong lại tiếp tục ra ngoài. Cuộc sống vẫn thoải mái như khi còn ở huyện thành.
Thần Thần nhìn thấy anh họ, cực kỳ hưng phấn, a a đuổi theo. Thanh Thanh đã lớn thành một cô bé nhỏ nhắn, sau khi lên lớp ba tiểu học thì cô bé đã rất điềm đạm nho nhã rồi, sau khi tới quảng trường nhỏ cũng ngoan ngoãn đi theo bên người bà nội, không chạy loạn, chỉ là rất nhanh đã bị mấy cô bé mới quen mấy ngày hôm nay gọi đi chơi đan dây.
Mấy đứa nhỏ đều đã đi hết, bốn người Hà Hạ liền đứng một chỗ nói chuyện phiếm.
Bành Văn Tuệ không thể chờ đợi được mà nói tin tức mới phát hiện được cho Hà Hạ: “Hạ Hạ, chị dâu con mang thai rồi.”
Vương Hải Phương ở bên cạnh nhẹ nhàng cười, giữa mi tâm cũng hiện lên vẻ dịu dàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT