Bên kia Vương Hải Phương đã lấy giấy viết từ trong túi ra và bắt đầu ghi. Kể từ khi bắt đầu làm kinh doanh thì Vương Hải Phương đã nhận biết được sự quan trọng của việc có tri thức, cô ấy bảo Hà Hoằng Nghĩa dạy cô ấy những chữ hay dùng, bình thường cũng kiên trì đọc báo, gặp được chữ không biết thì hỏi, sau đó còn bắt đầu luyện viết chữ trên giấy báo cũ nữa, bây giờ chữ viết thẳng tắp ngay ngắn và tốt hơn rất nhiều người rồi.
Hà Hạ thấy cô ấy kiên trì, không thể nào từ chối được nên cô đã cất tờ giấy nợ đi.
Vương Hải Phương bọn họ đã ăn cơm ở nhà mới qua đây nên cũng không đói, cả Vương Hải Phương và Hà Hạ đều là người vội vàng nên cả hai quyết định đi đến ngân hàng.
Đến ngân hàng chuyển khoản, nhìn thấy tiền được chuyển vào tài khoản rồi thì Vương Hải Phương mới thở phào nhẹ nhõm, cục đá lớn trong lòng cũng coi như được buông bỏ xuống rồi.
Ngân hàng cách đó cũng không xa, hai chị em dâu đi bộ về nhà, khi đi ngang qua khu nơi mua bán của khu biệt thự thì cả hai đã đi vào bên trong.
Các nhân viên kinh doanh ở khu bán nhà vẫn còn nhớ Hà Hạ nhưng rất nhiều nhân viên kinh doanh nhìn họ một cái đều quay qua chỗ khác, một căn biệt thự rẻ nhất cũng bảy tám mươi ngàn, cả đời mua được một căn là tốt lắm rồi, làm gì có người trong vòng một tháng có thể mua được hai căn chứ?
Tiểu Triệu bước ra từ nhà vệ sinh, khi nhìn thấy Hà Hạ liền hơi ngơ ngác, ngay lập tức đã tiến lên phía trước: “Chị Hà, đi dạo sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT