Cũng chính sau thập niên tám mươi, nền kinh tế phát triển, sự chênh lệch mới dần dần nhỏ đi, ngoài miệng thì mọi người đều nói cuộc sống ở thành phố không tốt bằng cuộc sống ở quê, song có ai không muốn vào thành phố sống không?
Ông cụ Hà kín đáo khoe khoang mấy câu rồi tạm biệt mấy người bạn già, dẫn Hà Hạ đi bắt tôm hùm.
Từ khi Hà Hạ sống lại đến giờ, thời gian ông cụ Hà về nhà cũng nhiều hơn, sau này ông cụ Hà cũng đi theo lên thị trấn, căn phòng nhỏ bên hồ luôn để không.
Lâu ngày không có người ở, căn phòng nhỏ phủ kín bụi, Hà Hạ đi ra bên hồ xách một thùng nước về quét dọn lại căn phòng một lượt, ông cụ Hà thì vừa thấy hồ nước thì lại y hệt như một đứa trẻ, một chút cũng chờ không nổi nên đã xách thùng đi luôn rồi.
Hà Hạ quét dọn vệ sinh xong thì ông ấy đã câu được non nửa thùng. Hà Hạ nhìn thoáng qua rồi đi đến thửa ruộng nhà mình.
Tiết Thanh minh sắp tới rồi, Thanh minh qua đi thì cũng tới ngày gieo giống. Năm nay mưa nhiều, trong ruộng tích được rất nhiều nước. Hà Hạ nhớ rõ hồi trước khi cô còn chưa đi lấy chồng, mỗi khi đến ngày mùa xuân gieo giống, cha cô thấy ruộng nhiều nước thì khi đi về luôn bắt mấy con cá chạch.
Sau này cuộc sống của mọi người càng ngày càng tốt nên cũng ít ăn cá chạch hơn. Hà Hạ cũng ít khi mới nhớ đến món cá chạch thơm ngon này. Hôm nay cũng không biết sao nữa lại cứ muốn ăn món đấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT